Chương 8 Sát hạch vô hiệu

by Hoa Tiến Tửu 10:27,Jul 15,2021

Nhìn thấy vẻ mặt đê tiện ấy của Vân Phi Dương, các thiếu niên tham gia sát hạch đều âm thầm cảm thấy bối rối, vô cùng bội phục dũng khí của hắn, dám thất thần trước mặt Mã đại nhân, còn có vẻ mặt buồn nôn như vậy.
“Vân đại ca…”
Mục Oanh vội vàng kéo góc áo hắn.
“Ừm?”
Vân Phi Dương lấy lại tinh thần, vẻ dâm đãng trên mặt cũng biến mất.
Thằng nhãi này vừa mới sử dụng Nghịch Thiên Quyết, nhắm mắt dưỡng thần, nghĩ là ba ngày sau nên đè nha đầu điêu ngoa Lương Âm kia lên đất đánh đòn như thế nào.
Mà hắn càng nghĩ càng đắc ý, sau đó lền có hình ảnh mà mọi người nhìn thấy được.
“Thằng nhãi kia, mẹ nó, ngươi dám không tập trung khi có mặt ở cuộc khảo sát võ thuật này!” Mã Đại Chính không vui vẫy tay nói: “Tới đây, ngươi lên đài trước, để Mã đại nhân ta khảo sát ngươi một phen!”
“Ha ha, xong đời.”
“Bị Mã đại nhân điểm danh, chắc chắn hắn sẽ không qua được khảo sát của tháng này.”
Đám người nhao nhao cười trên nỗi đau của người khác.
Bị mời lên một mình, chắc chắn sẽ nhận được sự đối xử đặc biệt.
Vân Phi Dương vừa mới trò chuyện với Lương Âm rất ngông nghênh, trước mắt mọi người lại có hành động ngược cẩu độc thân điên cuồng như thế, khiến cho thiện cảm của mọi người đối với hắn đã giảm xuống, ước gì hắn gặp phải trò mèo.

Trên võ đài, Vân Phi Dương đi tới.
Thằng nhãi này nhếch môi mỉm cười, thậm chí còn quay đầu nhìn Mục Oanh, nháy mắt với nàng mấy cái.
Đám người suýt nữa đã ngã quỵ xuống hết.
Sắc mặt Mã Đại Chính trở nên vô cùng khó coi, gằn giọng nói: “Tiểu tử, bổn đại nhân là đạo sư khảo sát, luôn phải công bằng công chính, tiếp theo, sẽ tiến hành sát hạch thật nghiêm khắc với ngươi.”
“Tới đi.”
Vân Phi Dương tỏ vẻ bình đạm thản nhiên.
Sát hạch võ thuật chỉ đơn giản giản là kiểm tra tư chất và thể chất, về phương diện này hắn rất có tự tin, bàn về tư chất, hắn lúc nào cũng đứng đầu, thể chất cũng mạnh nhất.
Đây là sự tự tin vốn có của một kẻ mạnh.
Thế nhưng mà ở trong mắt mọi người thì thằng nhãi này giống như đang giả vờ.
Mã Đại Chính âm thầm cười lạnh: “Tiểu tử, để ta xem ngươi có thể gồng tới khi nào!”
“Xoẹt!”
Hắn lấy từ trong không gian giới chỉ ra một viên cầu màu sắc ảm đạm, nói: “Trước tiên phải tiến hành kiểm tra tư chất đã, điều động linh khí dung nhập vào trong này đi.”
Đây là quả cầu kiểm tra, dùng để đánh giá tư chất của võ giả, một khi nó nhận được linh khí của võ giả thì sẽ tỏa ra hào quang màu trắng, luồng sáng căng tràn.
Theo truyền thuyết, luồng sáng kia hóa thành màu vàng kim thì đó là tư chất mạnh nhất.
Trong Vạn Thế Đại Lục, ánh sáng màu vàng kim đã ít lại càng thêm ít.
“Đúng là một quả cầu kiểm tra cấp thấp…”
Vân Phi Dương âm thầm lắc đầu, ở Thần giới cũng có công cụ khảo sát tư chất, đều lấy đá thần làm vật liệu, mất thứ phế liệu mà Phàm giới sử dụng này thực sự khó mà sánh được với các mặt hàng cao cấp kia.
“Bộp!”
Vân Phi Dương duỗi tay ra đặt lên quả cầu kiểm tra, điều khiển linh khí trong đan điền của mình dung nhập vào trong đó, nhưng cũng vào lúc này, Mã Đại Chính đang cầm quả cầu kiểm tra cũng âm thầm sử dụng một chút linh khí của mình đưa vào trong quả cầu đó.
Một khi võ giả đạt được cảnh giới võ đạo mà đưa linh khí của mình vào trong quả cầu thì sẽ ảnh hưởng đến độ chính xác của việc kiểm tra, từ đó quả cầu sẽ không thể nào phát ra ánh sáng được!
Luôn miệng nói công bằng chính trực, nhưng lại động tay động chân sau lưng người khác, võ sư Mã Đại Chính này đúng là quá âm hiểm, nhất là từ trình độ thuần thục thì có thể thấy được là hắn đã giở trò xấu này không ít lần.
“Nhãi con, đắc tội bổn đại nhân, muốn thông qua sát hạch cũng không dễ dàng như vậy đâu.”
Trong lòng Mã Đại Chính cười lạnh không thôi.
Vân Phi Dương bị hành vi của hắn ta làm cho rất khó chịu, khảo sát của tháng này tuyệt đối không cho phép mình được qua cửa, rồi tháng sau thì phải xem tâm trạng của mình, nếu không vui thì cứ kéo dài thêm mấy tháng nữa.
Dưới đài.
Có rất nhiều thiếu niên đều phá lên cười.
Mặc dù bọn họ không biết Mã Đại Chính động tay động chân với quả cầu khảo sát kia, nhưng bọn họ biết rằng chỉ cần trong lúc sát hạch, có người bị gọi tên lên đài kiểm tra sớm thì cũng chỉ có một kết quả duy nhất, đó là thất bại.
“Ong!”
Nhưng đúng lúc này, quả cầu kiểm tra vốn đang hấp thu hai luồng linh khí đột nhiên rung lên, hào quang nhỏ yếu lập lòe, sau đó bộc phát ra sáng rực.
Mã Đại Chính thấy thế, hai con mắt lập tức trợn tròn.
Linh khí đã được đưa vào trong đó, quả cầu kiểm tra này không nên phát sáng ra mới phải chứ?
Biến cố đột nhiên xuất hiện, khiến tên võ sư đó mờ mịt không hiểu, nhưng mà, ánh sáng tỏa ra từ quả cầu không vì hắn ngây người ra mà dừng lại, ngược lại, tốc độ phát sáng càng ngày càng nhanh, rất nhanh đã đạt tới mức chói lóa cả mắt.
Lúc đầu, rất nhiều thiếu niên đang chờ Vân Phi Dương bị xấu mặt, giờ ai nấy đều trợn mắt há to mồm, trong con mắt tràn ngập sự kinh ngạc, và sợ hãi, ánh sáng chói mắt này xuất hiện, có nghĩa là tư chất của người này đã là cao cấp nhất rồi.
“Ong ong!”
Ánh sáng tỏa ra từ quả cầu kiểm tra vẫn càng ngày càng chói hơn.
Độ sáng của nó đã vượt mức mà các thiếu niên ở bên ngoài cách xa mấy trăm mét có thể mở được hai mắt ra.
“Xoẹt!”
Đột nhiên, ánh sáng màu trắng bị màu vàng kim thay thế, khiến không khí xung quanh dường như cũng bị phủ lên một màu vàng kim.
Mã Đại Chính đang cầm quả cầu kiểm tra suýt nữa đã rơi cả hai con ngươi ra ngoài, hai tay run rẩy kịch liệt, trong lòng sợ hãi nghĩ: “Ánh… Ánh sáng màu vàng kim, kỳ tài có một không hai!”
Trong nháy mắt, ánh sáng kia thay đổi khiến cho cả võ trường lặng ngắt như tờ.
Các thiếu niên đã ngây người ra như tượng, cảm giác rung động trong lòng đã không thể dùng từ ngữ nào để hình dung được nữa rồi.
“Ở Vạn Thế Đại Lục, những thiên tài có ánh sáng màu vàng kim khi kiểm tra, cả vạn năm cũng chỉ có được năm người xuất hiện, thành tựu cuối cùng của bọn họ chính là Võ Thần, khiến cho người người phải kính ngưỡi, nếu như trong số các ngươi có ai có được tư chất như vậy, thì tương lai chắc chắn sẽ có được địa vị của một Võ Thần…”
Lời nói của Mã Đại Chính vang lên bên tai bọn họ.
Khi đó bọn họ cũng mơ ước mình có được ánh sáng màu vàng kim, nhưng trong lòng lại biết rõ, tư chất nghịch thiên như thế sẽ không xuất hiện trên người mình, thậm chí nằm mơ cũng không dám nghĩ tới, có một ngày mình có thể tận mắt nhìn thấy được.
Đừng nói là những thiếu niên này, đến cả dmc cũng như toàn bộ Vạn Thế Đại Lục cũng chưa có ai nhìn thấy qua, bởi vì chí ít cũng đã hai nghìn năm rồi không có thiên tài có ánh sáng màu vàng kim xuất hiện!
Bây giờ.
Ánh sáng màu vàng kim xuất hiện!
Đang ở ngay trước mặt họ!
Khó trách tất cả mọi người đều lặng ngắt như tờ.
“Vân đại ca…” Mục Oanh che miệng, trong mắt lóe lên sự kinh ngạc, mặc dù tiểu cô nương không hiểu rằng ánh sáng màu vàng kim ấy đại diện cho tư chất mạnh nhất, nhưng vẫn bị luồng sáng lấp lánh kia làm cho rung động.
Ánh sáng hóa thành màu vàng kim, độ sáng còn tiếp tục tăng cao, giống như chưa đạt tới giới hạn, vẻ mặt Vân Phi Dương vẫn rất thản nhiên, với hắn mà nói thì ánh sáng này rất bình thường, không có gì quá kì lạ.
Quả cầu kiểm tra lấp lóe ánh sáng vàng kim, còn không ngừng sáng hơn.
Sự run rẩy của Mã Đại Chính đã lan tới cả hai chân, gần như sắp đứng ngồi không yên.
“Ông trời ạ, còn tiếp tục tăng lên, càng ngày càng cao hơn, rốt cuộc thì tư chất của thằng nhãi này mạnh tới mức nào vậy chứ, có còn là người không?”
Nghiêm túc mà nói thì Vân Phi Dương không phải là người, hắn là chiến thần của Thần giới.
Đáng tiếc là hiện tại vị chiến thần này chẳng khác gì người bình thường.
“Ong ong!”
Ánh sáng lấp lóe trong quả cầu sát hạch vẫn đang tăng lên, cuối cùng dường như nó không thể chịu nổi sức ép từ luồng ánh sáng kia nữa, “Đùng” một phát nổ tung, hóa thành tro bụi.
Mã Đại Chính lắp bắp nói: “Quả cầu kiểm tra… Nổ… Nổ tung?”
Các thiếu niên đến tham gia sát hạch cũng phải dụi mắt, trong đôi mắt tràn ngập vẻ không thể tin nổi.
“Thật yếu ớt.” Vân Phi Dương âm thầm lắc đầu. Chỉ có hắn biết rõ là, nguyên nhân mà quả cầu sát hạch này nổ tung là bởi vì tư chất của mình quá mạnh, chỉ có đá thần hàng thật giá thật của Thần giới mới có thể kiểm tra ra.
“Võ sư đại nhân, kết quả thế nào?”
Vân Phi Dương cười nói.
Mã Đại Chính còn đang khiếp sợ nhìn hắn, chợt bình tĩnh lại, rồi mới nặng nề nói: “Bổn đại nhân làm việc công bằng, chính trực nghiêm minh, lần này quả cầu sát hạch xuất hiện lỗi trục trặc, bị nổ tung, cho nên coi như không có kết quả!”

Download APP, continue reading

Chapters

1