Chương 9 Thông qua sát hạch
by Hoa Tiến Tửu
10:28,Jul 15,2021
Từ hào quang rực lên, đến ánh sáng trắng chuyển sang vàng kim, cuối cùng lại nổ tung, quả thực khiến Mã Đại Chinh khiếp sợ không thôi. Đợi chuyện này kết thúc, hắn ta đoán rằng quả cầu nổ tung là do động tác của mình.
Nếu vậy thì...
Ánh sáng màu vàng xuất hiện cũng liên quan đến động tác đó rồi!
Nghĩ đến đây.
Trong lòng Mã Đại Chinh lập tức bình tĩnh lại để tuyên bố trước mặt mọi người rằng lần khảo thí này bị xóa bỏ.
Các thiếu niên khiếp sợ nhao nhao bàn luận: ''Tôi còn tưởng rằng hắn ta rất mạnh, hóa ra là địa cầu để khảo thí bị trục trặc.''
''Đúng vậy, vừa nãy tim ta như sắp nhảy ra ngoài. Nếu là thật thì nhất định sẽ náo động toàn bộ đại lục.''
Trong lòng các thiếu niên còn hơi sợ hãi.
Ánh sáng vàng kim cực kì hiếm thấy ở đại lục, nếu quả thật xuất hiện, chắc chắn sẽ gây náo động.
Bọn họ hy vọng đây chỉ là một sự cố ngoài ý muốn mà thôi.
''Địa cầu để khảo thí bị nổ tung, từ xưa đến nay chưa từng xảy ra chuyện này, thế mà người này lại gặp phải, đúng là xui xẻo.''
''Đúng vậy, nếu như tôi gặp phải tình huống này, uổng phí mất đi một cơ hội thì khóc cũng không thành tiếng.''
Đám người âm thầm vui mừng.
Nhờ có người này đi lên trước. Nếu đến lượt mình, một khi nổ tung thì lại phải đợi thêm một tháng.
Tất cả những lời bàn luận của mọi người đều truyền đến tai Vân Phi Dương không sót một chữ, khóe miệng hắn mỉm cười, nói: ''Đại nhân, lần khảo thí này đã không tính, vậy chắc là ta vẫn còn cơ hội khác để thi lại chứ?''
Lúc đầu Mã Đại Chinh không định cho hắn cơ hội mà trực tiếp để hắn cút đi.
Nhưng nhìn tên tiểu tử này mỉm cười thật đáng ghét, lửa giận lập tức bốc lên nên giả vờ suy nghĩ kĩ càng, nói: ''Bổn đại nhân đặc biệt khai ân, cho ngươi thêm một cơ hội.''
''Tiếp theo chúng ta sẽ tiến hành khảo thí thể chất.''
''Tiểu tử hãy đứng ngay ngắn đi, ta sẽ dùng tu vi gấp ba lần hiện tại của ngươi để tấn công ngươi. Nếu như ngươi chống đỡ được mà không ngã xuống thì sẽ được thông qua.''
Mã Đại Chinh có chuẩn bị địa cầu để khảo thí, nhưng hắn ta không dám lấy ra để khảo thí, bởi vì nếu như động tay chân khiến địa cầu nổ tung lần nữa thì trong tháng này sẽ không thể tiến hành xong khảo thí mà chỉ có thể đổi thành khảo thí thể chất.
Cái gọi là khảo thí thể chất, đơn giản chỉ là kiểm tra khống chế sức mạnh tấn công của các thiếu niên, chỉ cần chống đỡ được sẽ coi như qua cửa ải.
Có rất nhiều phương pháp, ví dụ như nâng một tảng đá có trọng lượng nhất định.
Mã Đại Chinh đã cho Vân Phi Dương một cơ hội. Còn lựa chọn cách khảo thí như thế là vì khó chịu tên tiểu tử này, nghĩ lúc ra tay sẽ thêm vài phần sức lực để đánh một quyền thật mạnh.
Không chỉ muốn hắn thất bại mà còn muốn hắn bị thương!
Vân Phi Dương không nghĩ nhiều. Lúc này hắn lùi lại hai bước, thầm nghĩ: ''Bây giờ ta chỉ có một phần sức mạnh, sức mạnh gấp ba lần chính là Võ Lực tần thứ ba, không thành vấn đề, ta vẫn chống đỡ được.''
Mã Đại Chinh thản nhiên nói: ''Chuẩn bị xong chưa?''
''Đã chuẩn bị xong.''
Vân Phi Dương trả lời.
Mã Đại Chinh không nói nhiều lời mà chỉ áp chế tu vi, bước tới một bước rồi tung một quyền bộc phát ba phần sức lực.
Nắm đấm vừa vung đến, thì đã có tiếng vang rầm rầm.
Trong lòng Vân Phi Dương kết luận bản thân chống đỡ được, không có vấn đề gì.
Nhiều lắm là bị thương nhẹ, tu dưỡng mấy ngày là có thể hồi phục.
Thế nhưng.
Nhưng vào lúc này, lực đạo trên tay Mã Đại Chinh vừa đến nửa đường bỗng chốc tăng cao, đạt đến bốn phần sức mạnh!
Vân Phi Dương cũng phát hiện ra hắn ta gia tăng lực đạo.
Nếu quyền này đánh vào người thì không chỉ là bị thương nhẹ mà chắc chắn sẽ bị trọng thương.
Lúc này hắn hô lên: ''Từ từ!''
Mã Đại Chinh sắp đánh đến, nghe hắn hô như thế thì ngừng lại theo bản năng, tức giận nói: ''Làm sao?''
Đám người nhao nhao cười trộm.
Tên này ghê gớm thật.
Võ sư đại nhân đã ra tay lại còn dám nói chuyện, rốt cuộc là có muốn thông qua hay không.
''Đại nhân.''
Vân Phi Dương đi tới, đè thấp giọng nói: ''Ngài có bệnh.''
Câu nói này khiến cho Mã Đại Chinh sững người, sau đó tức giận đỏ mặt tía tai, nếu như không phải do thân phận, e là hắn ta sẽ chửi ầm lên!
Thình lình nghe được một câu ''Ngài có bệnh'', nếu đổi lại là người khác khẳng định sẽ nổi khùng.
Mã Đại Chinh cố gắng bình tĩnh lại.
Vân Phi Dương đè thấp giọng, tiếp tục nói: ''Có phải mỗi lần đại nhân vận công đánh quyền, kinh mạch ở tay phải bỗng nhiên sẽ đau đớn?''
Mã Đại Chinh ngạc nhiên nói: ''Sao ngươi lại biết?''
Sau khi phá bỏ cảnh giới Võ Sư, mỗi lần hắn ta vận công đánh quyền, kinh mạch tay phải sẽ có cảm giác nhói nhói.
Mới đầu không rõ ràng lắm, càng về sau, cảm giác đau đớn lại càng mãnh liệt.
Trước đó hắn ta từng tìm đến thầy thuốc kiểm tra rồi uống mấy đơn thuốc. Uống hơn một tháng cũng không thấy tốt hơn, định sau khi kết thúc kì thi này sẽ đến Đông Lăng thành một chuyến.
Vân Phi Dương đã từng học qua độc dược, cũng đã tiếp xúc với y dược.
Lần đầu nhìn thấy Mã Đại Chinh thì hắn đã phát hiện giọng nói của người này rất thô, không đủ sức lực, nhất là vừa rồi nâng địa cầu, cánh tay phải run rẩy hơn cánh tay trái rất nhiều.
Những điều này không đủ để xác định Mã Đại Chinh có bệnh nhưng một quyền vung đến vừa rồi đã khiến Vân Phi Dương chắc chắn hơn. Sức lực bỗng chốc tăng mạnh, màu da cơ bắp bên tay phải tối hơn những vùng da xung quanh.
Điều này rõ ràng là có vấn đề.
Hơn nữa, chắc chắn là luyện võ không hợp lí, kinh mạch rối loạn gây ra đau nhức.
Vân Phi Dương thấp giọng nói: "Đại nhân, ta thấy khá là nghiêm trọng, nếu như bệnh này của ngài không mau chữa trị, không lâu sau cánh tay sẽ bị tàn phế, nghiêm trọng hơn là sẽ lan khắp cơ thể, bại liệt hoàn toàn.''
Sắc mặt Mã Đại Chinh lập tức thay đổi.
Lời nói dọa người như thế, nếu là trước kia thì hắn ta chắc chắn sẽ không tin.
Nhưng một tháng trước, thầy thuốc chẩn bệnh cũng đã nói như vậy, mà còn dọa người hơn, nói loại bệnh này là do tu luyện võ đạo tạo thành, chưa chắc có thể chữa khỏi, kê mấy thang thuốc để uống.
Chẳng lẽ tên tiểu tử này am hiểu y dược?
Mã Đại Chinh bán tín bán nghi dò xét hỏi: ''Tiểu tử, ngươi có biết kết cục của việc lừa gạt Mã đại nhân ta là gì không?''
Vân Phi Dương nhếch miệng cười một tiếng, nói: ''Bệnh này của ngài là do tu luyện võ đạo tạo thành.''
Vốn là Mã Đại Chinh có chút chần chờ, nghe hắn nói thẳng nguyên nhân bị bệnh, lập tức tin tưởng, không thăm dò nữa, vội vàng nói: ''Bệnh này có cách chữa không?''
''Có.''
Vân Phi Dương trả lời.
Mã Đại Chinh lập tức vui mừng.
Vân Phi Dương tiếp tục nói: ''Nhưng mà, bệnh này rất khó chữa, mà ta...''
Nói đến đây hắn ngừng lại, sau đó đứng thẳng lưng, lùi lại hai bước nói: ''Đại nhân, bắt đầu thi đi.''
''...''
Mã Đại Chinh bị hắn chọc tức.
Có lẽ là tên tiểu tử này biết cách chữa bệnh nhưng cố ý không nói, định lấy khảo thí ra để ép mình.
''Thôi, bỏ qua đi.''
Mã Đại Chinh thở dài trong lòng, vung quyền đúng ba phần sức mạnh.
Vân Phi Dương thờ ơ, mặc cho đối phương tấn công, bởi vì hắn biết Mã Đại Chinh sẽ không nặng tay với mình.
Quả nhiên.
Một quyền này của Mã Đại Chinh nhìn qua thì rất mạnh, nhưng lúc đánh tới người Vân Phi Dương lại giảm hết sức lực.
Nắm đấm tiếp xúc nhẹ vào ngực hắn, sắc mặt Vân Phi Dương đột nhiên thay đổi, tay che ngực nói: ''Đại... Đại nhân, tôi được thông qua rồi sao?''
Khóe miệng Mã Đại Chinh có chút giật giật.
Rõ ràng là hắn ta ra tay rất nhẹ, tên tiểu tử này lại biểu hiện như mạnh lắm, đúng là một nhân tài.
''Ngươi tên gì?''
''Ta... Ta tên là Vân Phi Dương.''
Mã Đại Chinh tuyên bố trước mặt mọi người: ''Vân Phi Dương chống đỡ sức mạnh gấp ba lần không ngã, bản đại nhân tuyên bố, hắn vượt qua bài kiểm tra!''
''Không phải chứ? Như vậy mà cũng có thể thông qua sao?''
Hai mắt các thiếu niên trợn tròn.
Không thể nào!
Sao Mã đại nhân lại bỏ qua cho hắn, chẳng lẽ vừa rồi không dùng hết sức lực sao?
''Phù.''
Nghe thấy lời tuyên bố của Mã Đại Chinh, cuối cùng Vân Phi Dương cũng không chống đỡ được mà ngã xuống đất giống như là bị thương không nhẹ.
Mã Đại Chinh hơi sững người.
Mình không dùng sức, thế mà vẫn ngã xuống, chỉ bị đánh một cái thôi mà.
''Vân đại ca!''
Mục Oanh lo lắng chạy lên đài, hoảng loạn nói: ''Ngươi không sao chứ?''
''Ta... Ta không sao.''
Vân Phi Dương cố gắng thể hiện bản thân vô cùng tiều tụy suy yếu, nói: ''Mục Oanh, dìu ta.''
''Ừm.''
Mục Oanh nghe lời dìu hắn đứng dậy.
Vân Phi Dương thuận thế ngã vào trong lòng người ta, ngửi ngửi mùi thơm nhàn nhạt, híp mắt vui sướng.
Cảnh này đã bị Mã Đại Chinh nhìn thấy, suýt nữa thì ngã ngửa.
Tên tiểu tử này lại muốn chiếm tiện nghi của cô nương nhà người ta, hại ông đây tưởng là lúc nãy bản thân ra tay quá nặng khiến hắn bị thương!
HELLOTOOL SDN BHD © 2020 www.readmeapps.com All rights reserved